Tin Tức

MU Online: Tuổi thơ dữ dội

Từ thuở hồng hoang của nền game Việt Nam, biết bao tựa game ra mắt, biết bao tựa game ra đi. Có game hay, có game dở, có game để lại trong tâm trí game thủ chỉ là sự nhạt nhòa đáng quên, nhưng cũng có game để lại rất nhiều sự tiếc nuối, nhớ mong cùng biết bao hồi ức. MU online chính là tựa game đã đọng lại trong tâm trí của tôi nhiều hoài niệm, nhớ mong, tiếc nuối nhất. Không chỉ riêng tôi, mà còn của rất nhiều thế hệ thanh niên 8X, 9X từng một thời mất ăn mất ngủ với MU online .

 

Có vẻ nên bắt đầu câu chuyện về việc tôi biết đến game như thế nào.Từ rất xưa, xưa ơi là xưa, xưa lắc xưa lơ (Nói thế thôi chứ mới chỉ 18 năm về trước mà thôi), tôi chỉ là một thằng nhóc đen nhẻm, ở một vùng quê đầy nắng gió như Quảng Ngãi. Định nghĩa game trong đầu tôi và những đứa nhóc trong xóm thì hầu như không có. Những trò chơi hằng ngày của chúng tôi chỉ là bắn bi, lật hình, nhảy dây, lội sông leo núi ... Hằng hà sa số trò chơi dân dã khác gắn bó với tuổi thơ của bọn tôi. Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi hoàn toàn, khi ông thầy giáo cấp 2 trong xóm bọn tôi, vác từ bên nước ngoài về 1 con máy điện tử 4 nút. Từ đó cuộc đời bọn tôi rẽ sang một trang khác, vừa đau buồn vừa vui vẻ, và không kém phần đen tối.

 

Ông thấy giáo không đem về cho bọn tôi chơi Free, thầy lấy giá 1 ngàn 1 tiếng, và bọn con nít chúng tôi, hấp dẫn bởi những thứ mới lạ, xanh xanh đỏ đỏ em nhỏ nó mừng, bắt đầu nhịn ăn sáng,nhịn ăn vặt, thậm chí trộm tiền bố mẹ để cắm đầu vào Contra, Natra cứu mẹ, Bắn Tank, Mario ...Cuộc đời vui vẻ, một chân trời mới mở ra cho bọn tôi. Nhưng không được lâu, mọi chuyện bại lộ, bọn tôi bị đánh no đòn, thầy giáo thì bị gây sức ép,và chiếc máy 4 nút lui vào dĩ vãng, bọn tôi lại quay lại thời

gian chơi bắn bi, nhảy dây, lội sông ... Nhàm chán mà lòng nhớ chiếc máy 4 nút thân yêu tha thiết.

 

 

Tôi bắt đầu nghiện MU online, vâng bạn không nhầm đâu, năm lớp 3 tôi đã nghiện MU. Quá nhiều thông tin, quá nhiều Item, quá nhiều quái vật, quá nhiều bản đồ, mọi thứ cứ ập vào đầu tôi. Con này phải lên skill thế này, phải mặc đồ này, phải đi Map này để train quái bla bla bla ... Cứ mỗi khi đi học về hoặc lúc rãnh rỗi, tôi lại xin ba má tiền ăn kẹo ăn bánh, nhưng thật ra là đi chơi MU, vào quán hô to:" Cô ơi cho cháu 2 ngàn".

 

Và 2 ngàn đó thật đáng giá, tôi train thêm được mấy LV này, kiếm được một đống vàng, item,ngọc để ép đồ này. Lúc nào cô chủ quán đi đâu đó, hoặc nấu cơm quên gọi là tôi được thêm vài phút để chơi. Ôi chỉ vài phút thêm thôi mà sướng tê cả người. Và lúc nào đó mà không xin được tiền cha mẹ chơi net, ngứa tay quá không biết làm sao, thì lại cầm chổi, cầm cây gỗ mà quẩy rồng ở nhà, tưởng tượng rồng đen bay khắp nơi, xoay kiếm bay quanh người, chém gió gió bay đầy trời.

 

Thời của tôi MU chỉ là MU offline, nghĩa là mỗi quán chỉ chơi chung với nhau chứ không chơi online được, tôi thì chỉ là con nít nên đồ rất cùi, chỉ toàn đồ mua tròn shop +3, +4. Mấy anh chơi trong quán thì rất ghê, toàn đồ rồng xanh, rồng thần +9, đồ "Ếch Xê Lần" sáng trưng, cành đập phành phạch cực kỳ chói mắt. Và tôi thì phải làm sao để được như các anh ấy, tôi phải đi xin đồ, mỗi lần cách anh ấy vào là tôi như thấy cha thấy mẹ, tự chạy tới bóp vai, rót nước, sau đó rỉ vào tai các anh ấy những từ ngữ ngọt ngào, ấm áp.

 

 

Tôi bắt đầu nghiện MU online, vâng bạn không nhầm đâu, năm lớp 3 tôi đã nghiện MU. Quá nhiều thông tin, quá nhiều Item, quá nhiều quái vật, quá nhiều bản đồ, mọi thứ cứ ập vào đầu tôi. Con này phải lên skill thế này, phải mặc đồ này, phải đi Map này để train quái bla bla bla ... Cứ mỗi khi đi học về hoặc lúc rãnh rỗi, tôi lại xin ba má tiền ăn kẹo ăn bánh, nhưng thật ra là đi chơi MU, vào quán hô to:" Cô ơi cho cháu 2 ngàn".

 

Và 2 ngàn đó thật đáng giá, tôi train thêm được mấy LV này, kiếm được một đống vàng, item,ngọc để ép đồ này. Lúc nào cô chủ quán đi đâu đó, hoặc nấu cơm quên gọi là tôi được thêm vài phút để chơi. Ôi chỉ vài phút thêm thôi mà sướng tê cả người. Và lúc nào đó mà không xin được tiền cha mẹ chơi net, ngứa tay quá không biết làm sao, thì lại cầm chổi, cầm cây gỗ mà quẩy rồng ở nhà, tưởng tượng rồng đen bay khắp nơi, xoay kiếm bay quanh người, chém gió gió bay đầy trời.

 

Thời của tôi MU chỉ là MU offline, nghĩa là mỗi quán chỉ chơi chung với nhau chứ không chơi online được, tôi thì chỉ là con nít nên đồ rất cùi, chỉ toàn đồ mua tròn shop +3, +4. Mấy anh chơi trong quán thì rất ghê, toàn đồ rồng xanh, rồng thần +9, đồ "Ếch Xê Lần" sáng trưng, cành đập phành phạch cực kỳ chói mắt. Và tôi thì phải làm sao để được như các anh ấy, tôi phải đi xin đồ, mỗi lần cách anh ấy vào là tôi như thấy cha thấy mẹ, tự chạy tới bóp vai, rót nước, sau đó rỉ vào tai các anh ấy những từ ngữ ngọt ngào, ấm áp.

 

 

Thành quả là trừ cách anh lớn, đồ của tôi thuộc hàng VIP trong đám con nít, mỗi lần đi Blood hoặc Chaos thì tôi toàn nhặt được nhiều đồ nhất, luôn luôn đứng top. Cuộc sống trôi qua thật vui vẻ, tôi được bạn bè nể phục, hâm mộ, thường mời tôi đi PT cùng để kéo Level, tôi nhìn bọn nó từ trên xuống,cảm thấy mình thật là thượng đẳng. Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc tàn, một hôm khi đang hăm hở trốn học đánh Blood với đám bạn, tai tôi bị xách lên đau nhói. Và ngay lúc đó, tôi đã biết, cuộc đời mình đã đến hồi kết rồi.

 

Sau đợt đó, bị bố mẹ hành một trận nhừ tử, tôi bỏ game, bỏ MU online một thời gian thật dài mãi đến khi lên học lớp 7, tôi mới chơi lại Game Online. Khi đó, tôi cũng có chơi MU, nhưng không còn cảm thấy vui như xưa nữa. Chơi được vài tháng thì tôi bỏ, nhưng mặc dù không chơi nữa, MU vẫn đọng lại trong tâm trí tôi rất nhiều ký ức tuổi thơ đáng nhớ, mà không có bất kỳ tựa game nào thay thế được .